Ngày 06
tháng 10
“Muốn cho danh
chính, lợi chính, thì Danh, làm sao cho dân tộc mình có danh với thế giới, và Lợi,
làm thế nào cho tranh được lợi với thế giới”[1].
Là lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong bài “Nói chuyện với đại biểu các báo chí về nội
trị, ngoại giao nước nhà trong những ngày vừa qua”, Người nói ngày 06 tháng
10 năm 1945; đăng trên Báo Cứu quốc, số 61, ngày 08 tháng 10 năm 1945.
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời - một mốc son chói lọi trong lịch
sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Tuy nhiên, những năm tháng đầu sau
ngày độc lập, chúng ta gặp phải muôn vàn khó khăn, thách thức, cùng lúc phải
đối phó với giặc đói, giặc dốt, giặc ngoại xâm; chính quyền mới được thành lập
chưa được củng cố, lực lượng vũ trang còn non yếu và những tàn dư của xã hội cũ
còn sót lại trên các lĩnh vực của đời sống xã hội; trong đó, có hiện tượng một
số ít cán bộ ham muốn danh, lợi nên chưa thật sự tận tâm, tận lực phụng sự Tổ
quốc, phục vụ nhân dân.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có nhiều bài viết, bài nói giải thích về Danh
và Lợi cho cán bộ, đảng viên các cấp, các ngành để họ nắm rõ, hiểu đúng và hành
động đúng. Theo Bác, Danh - nghĩa là phải làm tròn bất kỳ nhiệm vụ nào nhân dân
giao phó thì đều là danh dự, là vẻ vang, là anh hùng, nếu phải hy sinh tính
mạng thì tiếng thơm lưu truyền mãi mãi. Về Lợi, Hồ Chí Minh thường nhắc nhở cán bộ, đảng viên đối
với công việc hằng ngày “Việc gì có lợi
cho dân, thì phải làm cho kỳ được. Việc gì có hại cho dân thì phải hết sức
tránh” và việc gì dù lợi cho mình, phải xem xét có lợi cho nước hay
không? Nếu không có lợi mà có hại cho nước thì quyết không làm. Khi phải cân nhắc,
chọn lấy một, giữa lợi ích riêng và lợi ích chung, thì phải chọn lợi ích chung,
phải hy sinh lợi ích riêng cho lợi ích chung, vì lợi ích cho nước tức là lợi
ích cho mình, lợi ích chung của đất nước của dân tộc có thắng lợi thì lợi ích
riêng của gia đình thắng lợi. Hồ Chí Minh từng chỉ rõ chủ nghĩa cá nhân - căn bệnh
luôn đặt lợi ích riêng của mình, của gia đình mình lên trên, lên trước lợi ích
chung của dân tộc, chính là cha đẻ của tư tưởng danh lợi chỉ muốn làm ông này,
ông khác, bà này, bà khác. Tư tưởng danh lợi lại đẻ ra trăm thứ bệnh.
Học tập và làm theo lời Bác Hồ dạy, các thế hệ
cán bộ, đảng viên của Đảng đã luôn đặt lợi ích của Đảng, của dân tộc và nhân
dân lên trên, lên trước, sẵn sàng chiến đấu, hi sinh vì độc lập dân tộc, vì chủ
nghĩa xã hội, luôn đồng cam, cộng khổ với quần chúng nhân dân, “cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư”
thực sự là hạt nhân lãnh đạo, đoàn kết đã cùng với toàn dân, toàn quân làm nên
những thắng lợi vĩ đại của cách mạng Việt Nam. Tuy nhiên, một bộ phận không nhỏ cán bộ,
đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một
số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, sa đà
vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy theo danh lợi…. làm giảm
sút lòng tin đối của nhân dân đối với Đảng; nếu không được sửa chữa sẽ là thách
thức đối với vai trò lãnh đạo của Đảng và sự tồn vong của chế độ, cần phải kiên
quyết đấu tranh, xử lý nghiêm.
Đội ngũ cán bộ, đảng viên
trong Quân đội là hạt nhân lãnh đạo, đoàn kết ở đơn vị, say mê, gắn bó hết mình với công việc, chức
trách, nhiệm vụ được giao; có ý thức tiết kiệm của công, không tham nhũng, lãng
phí; công minh, chính trực, thẳng thắn đấu tranh với những biểu hiện tiêu cực;
không quản hy sinh, gian khổ; luôn chấp hành và gương mẫu đi đầu trong mọi công
việc; sẵn sàng đến những nơi khó khăn vất vả, từ biên giới, hải đảo, vùng sâu,
vùng xa; có lối sống trung thực, giản dị, gần gũi, thương yêu đồng chí, đồng đội;
có tinh thần đoàn kết, bao dung, độ lượng, vị tha. Gương mẫu trong mọi lúc, mọi
nơi, luôn đi đầu gương mẫu trong thực hiện thắng lợi mọi đường lối, chủ trương
của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, điều lệnh, điều lệ của quân đội,
là chỗ dựa tin cậy của bộ đội.
No comments:
Post a Comment