Ngày 18 tháng 10: “Đồng bào chúng ta phải đoàn kết chặt chẽ, phải tranh đấu đến cùng để mưu tự do, hạnh phúc cho dân tộc”.
Đây là lời của Hồ Chí Minh trong “Thư
gửi đồng bào tỉnh Lào Cai”, ngày 18 tháng 10 năm 1945, báo Cứu quốc, đăng
số 71, ngày 19 tháng 10 năm 1945.
Cách mạng Tháng Tám thành công, nước
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời, đã mở ra một kỷ nguyên mới cho dân tộc
Việt Nam. Tuy
nhiên, ngay từ khi mới ra đời, Nhà nước ta đã phải đương đầu với muôn vàn khó
khăn, thử thách. Trước vận mệnh của chính quyền cách mạng được ví như “ngàn cân treo sợi tóc”; trên cương vị
Chủ tịch nước, với bộn bề lo lắng, nhưng Bác vẫn dành sự quan tâm ân cần, sâu
sắc đến đồng bào các dân tộc miền núi và chủ trương xây dựng khối đại đoàn kết
toàn dân tộc ngày càng vững chắc, làm tiền đề quan trọng để thực hiện thắng lợi
mục tiêu của cách mạng Việt Nam.
Theo Hồ Chí Minh, đại đoàn kết là để tạo nên lực lượng
cách mạng to lớn, để làm cách mạng xóa bỏ chế độ cũ, xây dựng chế độ mới. Do
đó, đại đoàn kết dân tộc không thể chỉ dừng lại ở quan niệm, ở tư tưởng, ở
những lời kêu gọi, mà phải trở thành một chiến lược cách mạng, trở thành quyết
tâm chính trị của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta. Nó phải biến thành sức
mạnh vật chất, thành lực lượng vật chất có tổ chức dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Nhận thức sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về sức mạnh của
khối đại đoàn kết toàn dân tộc, Đảng ta xác định, đại đoàn kết dân tộc vừa là
mục tiêu, vừa là nhiệm vụ hàng đầu, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt đường lối cách
mạng của Đảng. Sứ mệnh lịch sử của Đảng là thức tỉnh, tập hợp, hướng dẫn nhằm
chuyển những nhu cầu, đòi hỏi khách quan, chính đáng nhưng mang tính tự phát
của quần chúng thành sự tự giác, có tổ chức trong khối đại đoàn kết toàn dân
tộc vì độc lập dân tộc, vì tự do và hạnh phúc cho nhân dân. Chính sức mạnh khối
đại đoàn kết toàn dân tộc đã đưa cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến
thắng lợi khác.
No comments:
Post a Comment