Ngày 29 tháng 12
“Trong công tác lưu thông phân phối,
có hai điều quan trọng phải luôn luôn nhớ:
- Không sợ thiếu,
chỉ sợ không công bằng,
- Không sợ nghèo,
chỉ sợ lòng dân không theo”[1].
Ngày 29 tháng 12 năm 1966, tại phiên họp cuối năm của Hội
đồng chính phủ, khi đề cập đến khuyết điểm của công tác lưu thông phân phối Bác
đã căn dặn những điều trên. Ở đây, Bác đề cập đến “không sợ thiếu”, “không sợ
nghèo” không phải là cam tâm chịu nghèo, chịu thiếu. Cách mạng là để cuộc sống
con người giàu có hơn, sung sướng hơn. Nhưng trước cái thiếu, cái nghèo còn
đang hiện hữu thì phải làm sao thiếu mà được công bằng, nghèo mà lòng dân vẫn
yên. Sợ sự không công bằng và sợ lòng
dân không theo là biểu thị thái độ, trách nhiệm của người quản lý. Trước đó,
năm 1947 để giữ nghiêm pháp luật và kỷ luật Bác đã phải thức trắng đêm để suy
nghĩ và đi đến quyết định bác đơn xin ân xá của Đại tá Trần Dụ Châu, nguyên Cục
trưởng Cục Quân nhu vì những vi phạm nghiêm trọng về mặt đạo đức, quản lý không
tốt, bớt xén của bộ đội để dùng vào việc riêng.
Thực hiện tư tưởng chỉ đạo của Người, đội ngũ cán bộ,
nhân viên làm công tác phân phối hàng hóa trong hệ thống phân phối của nhà nước
đã đề cao trách nhiệm, tận tâm, tận lực hoàn thành tốt nhiệm vụ, nhất là giai
đoạn đất nước còn trong chiến tranh và thực hiện cơ chế bao cấp, góp phần vào
thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
No comments:
Post a Comment