Chúc mừng ngày nhà giáo
Việt Nam 20-11
xin kính tặng Thầy, cô giáo
EM NGHE THẦY ĐỌC THƠ
Trần Đăng Khoa
Em nghe thầy đọc bao
ngày
Tiếng thơ đỏ nắng
xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng
sông xa
Êm êm như tiếng của
bà năm xưa
Nghe trăng thuở động
cầu dừa
Rào rào nghe chuyển
cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát
mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất
trời đẹp ra.
THẦY GIÁO VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA
Trần Quốc Đạt
Lặng xuôi năm tháng
êm trôi
Con đò kể chuyện
một thời rất xa
Rằng người chèo
chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn
giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những
cánh diều
Khách ngày xưa đó
ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước
quên tên
Giờ sông vắng lặng
buồn tênh bóng người
Giọt sương rơi mặn
bên đời
Tóc thầy bạc trắng
giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi
xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa
dòng thời gian
NGƯỜI LÁI ĐÒ
Thảo Nguyên
Một đời người -
một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng
trông bến bờ
"Muốn qua sông
phải lụy đò"
Đường đời muôn bước
cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi
nắng mưa
Con đò trí thức
thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ
cười
Tình yêu xin tặng
người thầy kính thương
Con đò mộc - mái
đầu sương
Mãi theo ta khắp
muôn phương vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn
còn đây
Thầy đưa tiếp những
đò đầy qua sông
ƠN THẦY CÔ
GIÁO
Tri thức ngày xưa
trở lại đây,
Ân tình sâu nặng
của cô thầy!
Người mang ánh sáng
soi đời trẻ
Lái chuyến đò
chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang
nơi đất lạ;
Cám ơn người đã
lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi
trong dạ
Người đã giúp con
vượt đắng cay!
NHỚ CÔ GIÁO TRƯỜNG LÀNG CŨ
Nguyễn Văn Thiên
Bao năm lên phố,
làng xa
Nhớ con bướm trắng
hoa vàng bướm quê
Nhớ bài tập đọc a
ê
Thương cô giáo cũ mơ
về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ
dại khờ
Tay cô cầm ấm đến
giờ lòng em
Vở ngày thơ ấu lần
xem
Tình cô như mẹ biết
đem sánh gì
Tờ I nguệch ngoạc
bút chì
Thấm màu mực đỏ
điểm ghi bên lề
Thương trường cũ,
nhớ làng quê
Mơ sao được một
ngày về thăm cô.
THẦY CÔ
Thầy chính là
những vì sao thắp sáng,
Là đèn đường soi
rạng lối em đi.
Còn cô là người mẹ
hiền phú quý
Mà trời dành để
dạy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một
lần
Hai mươi, mười một,
ngày dành Thầy cô
Học trò bao nét
điểm tô
Khăn tơ, áo lụa,
kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp
tưng bừng
Đứa thì hoa huệ,
đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân
tình
Bao ngày mệt nhọc
Thầy Cô dỗ dành
Bây giờ, giờ phút
mỏng manh
Chúng em họp lại,
kính cô, kính thầy
Ngày vui nhà giáo
sum vầy
Mong thầy cô khỏe,
trồng người tiếp sau.
NHỚ ƠN
THẦY
Phan Trung Trực
Thầy ơi mấy khúc
đoạn trường
Trăm năm vẫn mãi
tình thương cho trò.
Ngày đông lặng lẽ
chuyến đò
Vừa chèo vừa lái
đưa đò sang sông.
Thầy sống với bao
bão giông
Khổ cam chịu đựng
trong lòng thầy thôi.
Em đi đến hết cuộc
đời
Trong tim vẫn mãi
những lời khắc ghi.
No comments:
Post a Comment